Thật ra Quý Khâm Dương uống không nhiều lắm, trước giờ cứ mỗi khi sáng tác cậu sẽ mắc tật nghiện rượu, vài năm gần đây bất tri bất giác tửu lượng cũng bị rèn luyện ngày càng cao hơn.
Lúc Tạ Mạnh đến đón, Quý Khâm Dương vẫn còn rất thanh tỉnh, cúi gằm đầu, có chút chếnh choáng nhìn đối phương rửa tay rồi cẩn thận lau khô tay cho mình, sau đó trả tiền rượu, ôm lấy mình ra ngoài.
Không hiểu tại sao, hai hốc mắt của cậu đột nhiên nóng lên.