[TCNT-Q3] 116. Công hội chiến

Người mà Ngô Trạch Văn lập clone rồi pm điều tra chính là cái tên Đường Môn ám sát cậu và Lưu Xuyên ở bản đồ dã ngoại Tần Châu, Đường bất lý. Người nọ thấy một đứa tân thủ mới cấp 1 mà nhắn tin cho mình xin vào công hội nnê cứ tưởng là một tên gà mờ không hiểu chuyện, liền buột miệng nói ra thân phận “Thịnh đường tụi tao xxx”, cũng bại lộ thân phận của mình.

Ngô Trạch Văn luôn suy nghĩ thận trọng, nên mới âm thầm lặng lẽ dùng acc clone moi tin từ miệng kẻ thù, khiến cả đám đội hữu ai nấy đều phục sát đất.

Kỳ thật thấy đồng thời xuất hiện nhiều Đường Môn như vậy, trong lòng Lưu Xuyên nghĩ đến đầu tiên cũng là công hội Thịnh đường.

Bởi vì Thịnh đường chính là nơi tập trung nhiều người chơi Đường Môn nhất—— phong cách gần như là noi theo chiến đội Thịnh Đường.

Thành viên chủ lực Đường Ngự Phong của Hoa Hạ ở mùa thi đấu thứ ba tuyên bố rời đội, đồng thời dưới sự duy trì của phía tài trợ tự mình sáng lập câu lạc bộ Thịnh Đường. Việc Đường Ngự Phong tách ra riêng cũng được coi như là một trong những bước ngoặt lịch sử lớn nhất của Liên minh Võ Lâm, sau đó Hoa Hạ cũng rời khỏi thần đàn, chấm dứt việc lũng đoạn quán quân, tạo cơ hội cho vô số chiến đội quật khởi.

Câu lạc bộ Thịnh Đường tọa lạc tại Thành Đô, Đường Môn trong lịch sử nguyên nằm ở Thục Địa, bản thân Đường Ngự Phong cũng là người Tứ Xuyên, coi như là trở về nơi cố hương của mình. Người này là tuyển thủ cực mạnh đại biểu cho lưu phái cung tiễn, kỹ năng tiêu biểu Xuyên Vân Tiễn, Đoạt Mệnh Tiễn, Vũ Tiễn Lưu Tinh, ngoài tầm 40m một mũi tên đoạt mệnh, tỷ lệ trúng mục tiêu cực cao khiến cho vô số đối thủ phải đau đầu.

Ám tiễn sau lưng của Đường đội đã từng giết chết rất nhiều cao thủ trên đấu trường, bao gồm cả đại sư huynh Lưu Xuyên.

Lần mất mặt nhất của Lưu Xuyên chính là trong trận đấu bị sư đệ nhà mình một mũi tên bắn ngã cái đụi chết queo, Lưu Xuyên thì cảm giác vô cùng uất ức, còn các đội trưởng khác thì sung sướng không thể tả.

Là sư đệ đồng môn với Lưu Xuyên, trình độ của Đường đội cũng không kém sư huynh mình tí nào, nếu không làm sao dám tuyên bố tách ra solo riêng.

Điểm đặc sắc nhất của chiến đội Thịnh Đường chính là đấu pháp “mưa ám sát” Đường Môn, chiến đội tên là Thịnh Đường, chiến thuật lấy Đường Môn làm trung tâm, huy hiệu đội cũng là hình vẽ biểu tượng cung tiễn Đường Môn màu xanh đậm, trong đội vô số cao thủ Đường Môn, cả cung tiễn, ám khí lẫn khôi lỗi kết hợp với nhau, thích nhất là ẩn thân ám sát đánh đánh cho đối phương không kịp trở tay. Cao thủ Đường Môn giống như Lưu Xuyên như vậy đã khiến cho người ta muốn phát điên rồi, huống hồ gì Thịnh Đường… Cứ mỗi lần đoàn chiến đều thấy đối diện có ba tên Đường Môn, cả đám Đường Môn hở chút là ẩn thân vòng ra sau lưng đánh lén, phiền chết.

Đường đội cũng thích nhất là lựa bản đồ loại rừng cây rậm rạp khi đánh đoàn chiến, lợi dụng núp sau cây cối, phát hiện đối thủ lơ là liền đến một phát đánh lén chính là sở trường của vị này.

Chiến đội Thịnh Đường cũng bị fan hâm mộ gọi là “chiến đội diều”, một câu tóm gọn phong cách thi đấu của bọn họ, toàn đội di chuyển chơi diều, một đám đứng từ xa xa bắn tiễn tới làm cho đối thủ tập thể biến thành con nhím, vừa kích thích lại tiêu sái.

Lưu Xuyên cười nói “Coi bộ thật là Thịnh đường, nhưng chúng ta đâu có gây thù gì với Thịnh đường đâu nhỉ?”

Ngô Trạch Văn nhắc nhở “Trưởng lão Thiên Chu.”

Lưu Xuyên “…”

Lúc đó giúp Thất tinh thảo đoạt Thiên Chu Trưởng lão là Lưu Xuyên làm tổng chỉ huy, cũng từng khiến Thịnh đường diệt đoàn ba bốn lần…

Chẳng lẽ Thịnh đường vì vậy mà chạy tới báo thù? Không thể nào… Boss thế giới đoạt không được liền đi đánh người ta? Hung hăng quá rồi…

Ngô Trạch Văn phân tích “Nếu nguyên nhân là vì boss thế giới thì Thịnh đường lẽ ra không nên phái người giết chúng ta, bọn họ nên nhắm vào Thất tinh thảo mới đúng. Lúc đó anh ở phòng chatvoice cá nhân âm thầm chỉ huy các đội trưởng mà, trừ phi bên họ để lộ tin tức, nếu không bên phía Thịnh đường không có khả năng biết anh mới là tổng chỉ huy.”

Ngô Trạch Văn ngưng một chút, lại bổ sung “Nói cách khác, bên quản lý Thất tinh thảo xuất hiện nội gian.”

Lưu Xuyên “…”

Suy luận chặt chẽ có lớp lang thứ tự, thậm chí đoán ra được bên nhóm quản lý Thất tinh thảo xuất hiện nội gian!

Lưu Xuyên nghe xong bật cười, nói “Coi bộ chúng ta bị vướng vào một hồi mâu thuẫn giữa các công hội na! Chậc, Thất tinh thảo xuất hiện nội gian cơ đấy, để tôi đi kiếm hội trưởng của bọn họ trao đổi một phen.”

Suy đoán của Trạch Văn thực sự rất hợp lý, quản lý Thất tinh thảo chắc không ngu gì mà đi khắp nơi tuyên dương mình nhờ người ngoài đến chỉ huy, chung quy cũng không phải chuyện đáng tự hào gì, huống hồ gì ý đồ giữ bí mật của tổng hội trưởng vô cùng rõ ràng—— để mọi người lầm tưởng là Tam sắc phong cảnh thảo đang chỉ huy, như vậy vừa có lợi cho danh dự của Thất tinh thảo, cũng sẽ không khiến đám người Lưu Xuyên gặp phiền toái.

Hiện tại tin tức bị lộ, nên đám người Thịnh đường mới ra tay “ác độc” với đội của Lưu Xuyên không kiêng nể gì, chứng tỏ bên trong Thất tinh thảo xuất hiện vấn đề, dù cho không phải là nội gian thì cũng là đội trưởng nào đó lắm miệng tiết lộ chuyện này ra bên ngoài.

Lưu Xuyên lục lại nhật ký nhắn tin, trong lòng đối với chuyện này lại chắc chắn vài phần.

Ngay lúc Lưu Danh Bách Thế bị giết, hội trưởng Đoạn trường thảo lập tức pm sang hỏi “Huynh đệ, bị ai giết vậy?”

Bên này trả lời lại “Cày cấp thuê!!”

Lúc ấy là bên phía luyện cấp treo acc của Lưu Xuyên, bọn họ không biết thân phận của Đoạn trường thảo nên mới trả lời vậy. Hiện tại xem ra, Đoạn trường thảo thấy Lưu Xuyên bị giết liền lật đật pm hỏi han không đơn giản chỉ là lo lắng quan tâm thôi… là đang chột dạ thì đúng hơn?

Lưu Xuyên nhắn tin qua nói “Hội trưởng, giờ là chính chủ đang cầm acc, lúc chiều bên đội của tôi bị một đám người truy giết khắp nơi, có chuyện gì xảy ra vậy? Giải thích cho tôi biết được không?”

Đoạn trường thảo trả lời bằng một đống biểu tình đổ mồ hôi “Xin lỗi nha người anh em! Đám giết mấy cậu nhất định là người của Thịnh đường, công hội bên chúng tôi xuất hiện chút vấn đề nên đang war với Thịnh đường, liên lụy đến mấy cậu rồi…”

Lưu Xuyên cười “Vấn đề? Là spy hả?”

Đoạn trường thảo hoảng sợ “Làm sao cậu biết?”

Lưu Xuyên nói “Ngũ Độc nhà tôi suy đoán ra tới, đoán vậy mà cũng trúng à?”

Đoạn trường thảo tiếp tục lau mồ hôi “Không… không sai… Hôm qua Sắc tỷ lên mạng nói là bên nhóm quản lý tụi tôi có spy trà trộn vào, cũng đã điều tra xác định ra mục tiêu đá nó ra khỏi công hội rồi.”

Nữ hội trưởng bên Thất tinh thảo là một nhân vật lợi hại, thủ đoạn tra xét cũng gọn gàng dứt khoát, ngay cả phân hội trưởng bên đây còn chưa hiểu rõ đã ra lệnh đá người. Lưu Xuyên cũng có chút tò mò cô nàng làm sao mà tìm ra được spy hay như vậy, liền hỏi “Tổng hội trưởng bên anh làm sao biết trong nhóm quản lý có spy?”

Đoạn trường thảo giải thích “Nhắc tới cũng khéo, tổng hội trưởng bên tôi là nữ nên chơi khá thân với mấy cô bé phóng viên diễn đàn, nghe nói có một cô phóng viên nhận được tin tức nội bộ, có người tuồn tin nói chỉ huy Thất tinh thảo đoạt Thiên Chu trưởng lão là cậu, còn nói thân phận của cậu vẫn còn là dấu chấm hỏi, nếu đào bới ra được tuyệt đối là tin hot, cô bé kia lại chơi thân với Sắc tỷ, băn khoăn không biết có nên post tin này lên diễn đàn hay không nên mới đi hỏi Sắc tỷ một câu, thế mới phát hiện trong công hội có spy…”

Cái tên tuồn tin kia phỏng chừng cũng không ngờ tới, phóng viên mình tìm đến lại đúng lúc là bạn tốt của Tam sắc phong cảnh thảo. Vì để chứng minh nguồn gốc tin tức là đáng tin cậy nên tên kia mới nhất thời sơ suất dùng acc chính của mình báo tin, phóng viên lẽ ra không nên tiết lộ thân phận của người đưa tin, nhưng lần này đề cập đến cơ mật của công hội, mà cô bé kia lại là bạn rất thân với Hà Duyệt, tự nhiên cũng mặc xác mục đích của tên đưa tin kia là gì, chạy đi nói với bạn thân của mình trước cái đã.

Hà Duyệt nghe xong tự nhiên liền biết cao tầng công hội có spy.

Lưu Xuyên hỏi “Tên kia là ai?”

Đoạn trường thảo vô cùng đau lòng nói “Vong ưu thảo! Huynh đệ hai năm với tôi đó! Hóa ra ngay từ đầu tên kia tiếp cận tôi là có mục đích!”

“…” Lưu Xuyên hơi bị kinh ngạc với đáp án này.

Ấn tượng của anh về Vong ưu thảo khá là sâu, lần đó Lưu Xuyên làm tổng chỉ huy, ban đầu chính là cái cậu này cứ luôn mồm gào thét không phục, thái độ đầy khinh bỉ, còn đánh cược nếu Ngô Trạch Văn có thể kéo được boss liền bái Ngô Trạch Văn làm sư phụ, sau việc này lại không thành, nghe bảo là bị Trạch Văn dùng hai câu “Tôi không phải con gái” cùng “Tôi là tân thủ” chặn họng.

Sau đó người này lại xuất hiện tham gia đấu giá hồng liên ngọc trụy ở cửa hàng Thanh Phong, còn bảo là để tặng bà xã mình làm quà kỷ niệm gì đó. Lúc ấy còn tình cờ đụng phải người quen của Từ Sách là Vân phi dương, bị cậu nhóc nhận ra Giang Thiếu Khuynh, Thiếu Khuynh trở lại server cũ một chuyến, giúp Lưu Xuyên lôi kéo về một đội hữu cường lực là Từ Sách.

Bây giờ ngẫm lại, lúc trước Thịnh đường bị diệt đoàn vài lần liền quyết đoán rút lui rõ ràng là do nhận được tin tức ngầm từ spy : Tổng chỉ huy có cao thủ tọa trấn, đừng đâm đầu chịu chết nữa, rút đi.

Vì thế Thịnh đường mới dứt khoát rút lui.

Hiện tại nhìn lại, hầu hết các hành động của Vong ưu thảo đều là hữu ý vô tình lộ ra chú ý đối với đám người Lưu Xuyên, dù là mượn dịp bái Trạch Văn làm sư phụ hay là chen chân vào hàng ngũ đấu giá để mua điếu trụy cũng vậy, có lẽ đều là vì thăm dò bọn họ… Nếu người này thật sự là spy thì nói không chừng cậu nhóc đại gia Vân phi dương cũng không thoát khỏi tầm ngắm… Chà, có khi cái công hội Liên minh người qua đường phía sau lưng Từ Sách cũng đã bị điều tra ra rồi…

Lưu Xuyên thật sự là bội phục sát đất—— làm spy mà đi đến bước này, có thể đề nghị tổ chức phát cho cái giải “Spy của năm” được rồi!

Ngay lúc bị tổng hội trưởng đá khỏi công hội, Vong ưu thảo liền biết mình đã bị bại lộ, bất đắc dĩ lủi thủi trở về vòng tay ôm ấp của Thịnh đường. Cái sai duy nhất cũng là to nhất của người này chính là lén lút tuồn tin cho phóng viên muốn Thất tinh thảo thân bại danh liệt… lại chọn nhầm bạn thân của tổng hội trưởng, đúng là thế gian không ai đoán được chữ ngờ…

Các công hội lớn gài spy nằm vùng lẫn nhau, đây là chuyện vô cùng thông thường, ai nấy trong lòng đều biết rõ ràng.

Nhưng mà làm spy mà có thể leo lên tới đia vị hội phó thì thực sự là hơi bị hiếm thấy.

Thông thường mà nói, công hội lớn cực kỳ nghiêm khắc trong việc sàng chọn quản lý, chỉ sợ lỡ có sơ suất sẽ bị đám spy làm cho công hội lộn xộn cả lên, Vong ưu thảo là một spy thông minh, biết Đoạn trường thảo là hội trưởng mới tới, vẫn còn non kinh nghiệm trong việc quản lý công hội, vì thế có một lần nhân dịp mở server mới cố ý bảo mấy người bên Thịnh đường dùng clone đi giết Đoạn trường thảo, sau đó bản thân mình làm bộ “đi ngang gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ”… Quá trình gặp gỡ máo chó không khác gì phim truyền hình, khiến Đoạn trường thảo cảm kích coi mình như huynh đệ, về sau cũng thuận lý thành chương theo Đoạn trường thảo đến bên Khu 7 lập công hội, sau đó leo lên ngồi ở chức hội phó, từng bước từng bước một tiến vào vòng trung tâm của Thất tinh thảo.

Nếu lần đó Lưu Xuyên không đích thân tới tọa trấn chỉ huy Thất tinh thảo, hoặc là tổng hội trưởng Hà Duyệt không nhất thời hứng khởi chạy sang muốn đích thân chỉ huy thì… dựa theo lẽ thường, boss thế giới sẽ do Vong ưu thảo chỉ huy đánh. Như vậy, thân là spy cao cấp của Thịnh đường, người này chắc chắn sẽ ngấm ngầm phối hợp với Thịnh đường, vờ như mình phạm tí sai lầm, sau đó hai tay dâng không boss cho Thịnh đường. Có thể nói nếu như không phải lần này vô tình bại lộ thân phận, tất cả các hoạt động của Thất tinh thảo ở bên Khu 7 sẽ bị Vong ưu thảo âm thầm quấy rối…

Làm spy mà làm được đến nước này, thật là đủ liều mạng!

Bởi vì các công hội đều gài spy lẫn nhau, việc này đối với họ đã sớm đã thành thói quen rồi, cho nên phái spy đột nhập được vào trung tâm địch quân như vậy, kẻ mất mặt không phải Thịnh đường. Mất mặt nhất chính là Thất tinh thảo!

Để một đứa spy thành công đột nhập vào công hội trung tâm, trở thành hội phó bên server mới, chứng tỏ cao tầng Thất tinh thảo không có mắt nhìn người, rất bẽ mặt!

Nội bộ quản lý mà để spy thâm nhập vào, cảm giác cứ như bị địch nhân đập cho vỡ đầu ấy, bực khó tả.

Đoạn trường thảo thì lại càng đau lòng hơn—— tín nhiệm giữa người với người cũng không còn, bạn bè tốt nhất bên cạnh lại là spy, bộ đang đóng Vô Gian Đạo sao? Thật là đau lòng gì đâu!

Tổng hội trưởng Hà Duyệt cũng tức giận phi thường, bởi vậy đích thân chạy sang Khu 7, dẫn theo một đám cao thủ trung tâm của Thất tinh thảo, dưới cơn nóng giận gửi thư tuyên chiến với Thịnh đường.

Thịnh đường tự nhiên là sảng khoái ứng chiến.

Về chuyện spy, bên phía tổng hội trưởng Đường huy hoàng của Thịnh đường cũng biết đến, trước làm một bài ca ngợi tán dương biểu hiện xuất sắc của “điệp viên” Vong ưu thảo, đồng thời bổ nhiệm Vong ưu thảo làm hội phó công hội bên Khu 7, sau đó cũng đích thân dẫn theo một đám cao thủ chạy sang server mới trợ trận, tỏ vẻ sẽ chơi tới cùng với Thất tinh thảo.

—— để coi, ai sợ ai!

Hai bên vô cùng ăn ý mở tuyên chiến, cao thủ bai bên xoa tay chờ đánh, chuẩn bị một hồi quyết đấu quy mô lớn, mà đội của Lưu Xuyên là quân chi viện góp công lớn giúp Thất tinh thảo đoạt boss thế giới, tự nhiên sẽ bị Thịnh đường coi như đồng bọn của Thất tinh thảo, xem như đối tượng cần tiêu diệt.

Cho nên tóm lại mà nói, lần này Lưu Xuyên thực sự là vô tội…

Hai công hội bởi vì chuyện spy mà gây chiến, mình lại bị biến thành kẻ hi sinh kẹp ở giữa mà… éo hiểu sao luôn.

Cuối cùng rõ đầu đuôi chân tướng sự việc, Lưu Xuyên bất đắc dĩ chuyển sang nhắn tin cho Vô tâm thảo—— cũng chính là acc của hội trưởng Hà Duyệt “Hội trưởng na, mấy người đánh nhau thì đánh đi, tụi này là trung lập, đừng dính tới tụi này được không, còn phải thăng cấp nữa!

Hà Duyệt cũng bất đắc dĩ không kém “Tôi cũng không muốn liên lụy đội của anh, nhưng Thịnh đường bây giờ xem bên anh như địch rồi, bọn họ nghĩ đội của anh cũng là người của Thất tinh thảo, giờ tôi có nói cỡ nào cũng vô dụng.”

Kỳ thật Hà Duyệt còn có một ý đồ khác, cô nàng thầm nghĩ chi bằng thừa dịp này lôi kéo cả đoàn cao thủ Lưu Danh Bách Thế này sang phe của Thất tinh thảo luôn… Có câu lúc hoạn nạn mới thấy chân tình đó thôi, cùng nhau hợp tác đánh chết tụi Thịnh đường, đồng thời tăng tiến cảm tình, mời bọn họ gia nhập công hội. Đá Vong ưu thảo đi rồi hiện tại ghế hội phó đang bỏ trống, vừa lúc cho Lưu Danh Bách Thế lên làm, vậy là vẹn toàn cả đôi bên na…

Hà Duyệt âm thầm tính toán kế hoạch lôi kéo trong đầu, lại không biết bên này Lưu Xuyên chỉ cảm thấy đau đầu dễ sợ.

“Mọi người nói chúng ta nên làm sao giờ?” Lưu Xuyên kể rõ đầu đuôi mọi chuyện với đám đội hữu của mình “Trận war này là do lòi spy mà gây ra, theo lý mà nói thì chả liên quan gì tới chúng ta cả, là Thất tinh thảo chủ động tuyên chiến với Thịnh đường. Nhưng giờ hội trưởng Thịnh đường lại tưởng lầm chúng ta cùng phe Thất tinh thảo, nên mới muốn đuổi cùng diệt tuyệt chúng ta như vậy…”

Muốn bảo trì thế trung lập ở giữa hai công hội đang gây chiến với nhau thực sự rất khó, dù sao Lưu Xuyên xác thật là từng giúp Thất tinh thảo đánh Thiên Chu Trưởng lão, hiện tại lại nhảy ra nói “Mấy người đánh đi, tôi là trung lập không xen vào.” Bên Thịnh đường trừ phi là não tàn, nếu không chắc chắn không dễ như vậy buông tha cho đám Lưu Xuyên.

Cơ mà bên Thịnh đường lúc này vẫn hoàn toàn không biết, cố gắng đẩy Lưu Xuyên về phe của Thất tinh thảo là đang tự tạo cho mình một “kẻ thù” lợi hại tới cỡ nào…

____________________

Giải thích một chút

+ Ở đây nhiều lúc hay nhầm lẫn nên tớ nói thêm một chút.

Về thi đấu, Võ Lâm một năm có 1 mùa thi đấu và 2 mùa giải chính (mỗi mùa giải bao gồm giải thường quy và giải chính thức), nên nói một mùa thi đấu là tương đương với một năm, còn nói mùa giải tức là tương đương với nửa năm. Võ Lâm chỉ tổ chức chính thức hai giải đấu là mùa xuân và mùa thu, còn 2 giải T.G.A mùa hè và mùa đông là giải tổng hợp chung, không phải do quan phương Võ Lâm tổ chức.

Giải thường quy : là kiểu như giải vòng loại ấy, giải này không phát thưởng mà chỉ xếp hạng thôi, nó bao gồm tất cả các chiến đội được đăng ký với Liên minh thi đấu cùng nhau, mỗi trận thắng thua tỷ số bao nhiêu cũng sẽ là điểm của bọn họ, dựa trên điểm này mà xếp hạng, cuối giải thường quy thì 8 đội đứng đầu sẽ đạt được tư cách tiến vào giải chính thức.

Giải chính thức : chỉ bao gồm 8 đội đứng đầu trong giải thường quy (cũng hay gọi là bát cường), 8 đội sẽ thi đấu theo quy tắc đấu loại (thua là loại), người chiến thắng cuối cùng sẽ đoạt quán quân.

Tớ hứa hôm này sẽ liệt ra một bài giải thích các loại của nợ này cho những ai không hiểu lắm về mấy vụ này dễ đọc hơn TAT

Tớ hứa đấy….

Còn một chương nữa, hơi bị dài nên không biết chừng nào xong… (◕ˇェˇ◕)

12 comments

  1. “Là sư đệ đồng môn của Lưu Xuyên, trình độ của Xuyên đội…” => Đường đội chứ hể? :v

    Anh Xuyên hứng lên lập mưu đánh chết bọn nó đê XD ~~~ mà ko ngờ spy lại là tên đó nha, tui cũng bất ngờ y chag anh Đoạn trường thảo :v ~~ quá ghê =w=

    Đã thích bởi 3 người

    1. Là nội gian không phải nội gián ha cậu, đây là phân tích của Trạch Văn về “kẻ gian nội bộ”, chưa xác định là nội ứng (tức spy) nên mới dùng chữ nội gian.

      Thích

      1. Tớ rất lười đọc QT là vì vậy, nhiều lúc hông biết nó là cái gì phải ngồi dậy tra, từ này tra 1 lần rồi nên mới nhớ á (¯―¯٥)
        Đọc chương này nhớ game quá đi ヾ( ・`⌓´・)ノ゙
        Tính thức chờ cậu post chương sau mà không biết chờ nổi không, nãy dính mưa xong còn phải chui vào phòng máy lạnh, giờ người cứ lờ đờ ╥﹏╥

        Thích

Bình luận về bài viết này