Đội của Lưu Xuyên gian nan vượt qua đợt tập kích của “tiểu đội đánh lén” Đồng Tước, vất vả lắm mới gặp đội bình thường cũng chiến thắng được một trận, sau đó lại gặp được tiểu đội tân nhân của Quốc Sắc, lại bị dập cho te tua một hồi, cứ thế một trận thắng rồi một trận thua, điểm chiến giới cứ cộng nhích lên được chút lại trừ tuột xuống một chút, nguyên một đêm như thế, thiệt sự là không có cách nào thăng lên được chiến giới hai.
Lam Vị Nhiên quả thực không biết phải nói gì “Chỉ là mấy trận chiến giới một thôi mà làm rùm beng lôi kéo cả nùi tới giết, không hổ danh trùm cừu hận ha Lưu Xuyên.”
Lưu Xuyên cảm thấy mình cực kỳ vô tội “Sao tự dưng đổ thừa cho tôi, tại Trần miệng rộng ồn ào la hét trên nhóm Liên Manh, còn tiết lộ ID của cả đám chúng ta nữa, rủ rê tụi nhỏ mở nhóm riêng hô hào đi săn tôi, hiện tại ước chừng cả chục đội clone chạy tới cạnh kỹ canh me đội của chúng ta…”