***
Cả lớp ai nấy đều trợn tròn hai mắt, diễn biến sao lại thành ra thế này?
“Buông tay!” Bởi vì đội ngũ vẫn luôn tiến về phía trước, Tống Tiêu không thể dừng lại, chỉ có thể nhỏ giọng kháng nghị.
Ngu Đường giả vờ như không nghe thấy, vẫn nắm chặt tay y không buông, hai người cứ thế vừa giằng co qua lại vừa tiếp tục chạy bộ, hai vòng quanh sân chẳng mấy chốc đã chạy xong. Chạy bộ xong mọi người liền tập họp giải tán, Ngu Đường lại cứ nắm chặt không chịu buông, vẻ mặt tỉnh bơ kéo Tống Tiêu đi về phía lớp học.
“Hoàng thượng…” Tống Tiêu nhỏ giọng kêu lên, kéo y chạy bộ cùng thì thôi đi, người ta nhìn vào có thể cho là lớp trưởng giúp đỡ bạn học sức khỏe yếu kém, hiện tại đi đường cũng lôi kéo như vậy thực sự rất… rất kỳ cục.